Khai thác tiền điện ảo nói chung, đào Bitcoin và Ethereum nói riêng luôn là vấn đề gây tranh cãi do mức tiêu thụ năng lượng và tài nguyên cần thiết để khai thác tiền tệ. Tuy nhiên, Bitcoin trở thành một mối lo ngại lớn hơn, một báo cáo gần đây chỉ ra rằng loại mã tiền này sử dụng 16 lít nước ngọt cho mỗi giao dịch, dù là mua hay bán. Vì những giao dịch này, nhiều quốc gia, chẳng hạn như Mỹ, có thể phải đối mặt với tình trạng thiếu nước ngọt nếu đồng tiền này được sử dụng rộng rãi hơn.
Báo cáo chi tiết này nhấn mạnh tác động của Bitcoin đối với an ninh nước trên toàn thế giới trong khi so sánh nó với Kazakhstan, quốc gia có mức tiêu thụ nước ngọt lớn hơn nhiều.
Nghiên cứu này được thực hiện bởi nhà khoa học dữ liệu tại DNB và nhà nghiên cứu Alex De Vries của VU Amsterdam, người đã nhấn mạnh rằng lượng nước tiêu thụ của loại tiền số này đã tăng lên trong những năm qua. Ông cũng tính toán rằng quy trình tính toán đằng sau Bitcoin sử dụng 8,6 đến 35,1 tỷ lít nước hàng năm ở Mỹ hoặc tương đương lượng nước của một bể bơi cho mỗi giao dịch
Tại Mỹ, tính đến tháng 3 năm 2023, tổng mức tiêu thụ hàng năm là từ 93,5 đến 120 Gigalit, tương đương với mức tiêu thụ nước trung bình của khoảng 300.000 hộ gia đình Mỹ; hầu hết hoạt động khai thác bitcoin diễn ra ở Texas, nơi có mức tiêu thụ từ 53,1 đến 68,4 GL nước ngọt. Những mức tiêu thụ này được tính toán từ các hoạt động Bitcoin quy mô lớn. Để hình dung về thể tích của nó, một gigalit (GL) tương đương với 1.000.000.000 lít.
Các nghiên cứu cũng quan sát hoạt động khai thác bitcoin ở Kazakhstan, nơi có thể phải đối mặt với tình trạng thiếu nước ngọt đáng kể là 997,9 GL vào năm 2030. Điều này chủ yếu là do Trung Quốc cấm hoạt động Bitcoin và do đó, nhiều hoạt động khai thác đã chuyển sang đó, khiến quốc gia này trở thành trung tâm lớn nhất để khai thác Bitcoin. Tuy nhiên, mức tiêu thụ của Mỹ không hề nhỏ nhưng có thể triển khai các giải pháp cụ thể để mang lại lợi ích cho người dân địa phương.
Nhiều giải pháp thực tế có thể được triển khai nhanh chóng, chẳng hạn như nhúng máy chủ khai thác vào chất lỏng điện môi để làm mát thay vì làm mát bằng nước. Tiêu thụ nước gián tiếp cũng có thể giảm nếu các nhà máy điện chuyển sang các nguồn không sử dụng nước, chẳng hạn như máy phát điện gió, năng lượng mặt trời và nhiệt điện sử dụng hệ thống làm mát khô.
Chuyển sang nguồn nước không phải nước ngọt cũng có ích, đặc biệt là ở các bang có bờ biển. Mặc dù nó có thể không giải quyết được tất cả các vấn đề về tiêu thụ nước ngọt do hoạt động này tạo ra, nhưng nó có thể giúp giảm thiểu đồng thời giải quyết các mối lo ngại khác, chẳng hạn như rác thải điện tử.
Một dự luật có tên là Đạo luật minh bạch môi trường tài sản tiền điện tử sẽ buộc các hoạt động khai thác tiền điện tử và các trung tâm dữ liệu như vậy phải tiết lộ lượng khí thải một cách bắt buộc, cung cấp nhiều dữ liệu sử dụng nước hơn.