Tử Cấm Thành, một di sản văn hóa có ý nghĩa sâu sắc trong lịch sử Trung Hoa, đã chứng kiến sự huy hoàng và biến đổi của nền văn minh này qua nhiều thế kỷ. Là nơi làm việc và sinh sống của các hoàng đế từ thời nhà Minh và nhà Thanh, Tử Cấm Thành toát lên vẻ uy nghiêm và bất khả xâm phạm.
Mọi vật dụng trong cung điện, từ những đồ nội thất bình thường nhất đến chiếc Long Ỷ lộng lẫy, đều mang ý nghĩa thiêng liêng và tượng trưng cho quyền lực hoàng gia tối cao.
Trong lịch sử, Long Ỷ được bao quanh bởi vô số truyền thuyết, nổi tiếng nhất là câu chuyện về "lời nguyền" chết người. Truyền thuyết kể rằng chỉ có vị hoàng đế thực sự mới được phép ngồi lên ngai vàng này, và bất kỳ kẻ ngoại đạo nào dám chạm vào sẽ gặp xui xẻo, thậm chí tử vong.
Để củng cố niềm tin này, các vị vua đã truyền bá những câu chuyện về một con rồng vàng cuộn quanh ngai vàng, sẵn sàng hồi sinh và nuốt chửng những kẻ dám liều lĩnh ngồi lên đó.

Bí ẩn về Long Ỷ, ngai vàng độc nhất vô nhị, vẫn là chủ đề thu hút sự tò mò của du khách và giới nghiên cứu. Liệu có tồn tại một "lời nguyền" chết người, hay đó chỉ là sự giao thoa giữa lịch sử, quyền lực và truyền thuyết dân gian?
Một câu chuyện nổi tiếng gắn liền với lời nguyền này là cái chết của sĩ quan Đức Waldersee. Vào năm 1900, trong bối cảnh Liên quân Bát Quốc xâm lược Trung Quốc, Từ Hi Thái hậu và Hoàng đế Quang Tự đã chạy trốn khỏi Bắc Kinh, để lại Tử Cấm Thành cho quân địch.
Khi tiến vào cung điện, quân đồng minh đã cướp bóc vô số cổ vật. Bị mê hoặc bởi sự lộng lẫy của Tử Cấm Thành, Waldersee, một sĩ quan Đức, đã không ngần ngại ngồi lên Long Ỷ . Ông thậm chí còn cho phép các nhà báo đi cùng chụp ảnh và chia sẻ rộng rãi bức ảnh này khi trở về Đức.
Tuy nhiên, chỉ bốn năm sau, vào năm 1904, Waldersee đột ngột qua đời vì bệnh, mà không có nguyên nhân cụ thể nào được công bố. Cái chết bất ngờ này đã khiến nhiều người liên tưởng đến "lời nguyền" của Long Ỷ . Dù các nhà khoa học và lịch sử cho rằng đây chỉ là một sự trùng hợp ngẫu nhiên, nhưng câu chuyện này đã góp phần củng cố thêm tính huyền bí cho chiếc ngai vàng.

Tử Cấm Thành được biết đến là nơi bàn việc chính sự của các vị vua và quần thần. Đây cũng là nơi ở của hoàng đế cùng dàn hậu cung của mình, ngoài ra còn có thái giám, cung nữ là những người phục vụ của họ. Đến nay, vẫn còn rất nhiều giai thoại huyền bí, rùng rợn về Tử Cấm Thành được người dân lưu truyền lại, trong đó có một bảo vật vừa vô giá, vừa quỷ dị mà không phải ai cũng có thể chạm tới.
Trên thực tế, Long Ỷ không hề huyền bí như những truyền thuyết. Chiếc ghế này được làm bằng đồng thau và mạ vàng, nó tọa lạc tại trung tâm của Điện Kim Ngai. Vẻ ngoài lộng lẫy khiến nó dễ bị nhầm lẫn với vàng nguyên chất, nhưng cấu trúc của nó không khác biệt đáng kể so với một chiếc ghế thông thường.
Điểm khác biệt chính nằm ở ý nghĩa lịch sử và biểu tượng của nó. Bất chấp vô số giai thoại, ngày càng nhiều người nhận ra sức hấp dẫn thực sự của Long Ỷ nằm ở giá trị văn hóa và di sản truyền thống Trung Hoa mà nó đại diện.

Ngày nay, chiếc ghế rồng - biểu tượng cho quyền lực của vua chúa thời phong kiến Trung Quốc vẫn được trưng bày trong bảo tàng Cố Cung (Bắc Kinh).
Ngày nay, Long Ỷ vẫn tọa lạc tại vị trí trang trọng trong Tử Cấm Thành, một Di sản Thế giới được quốc tế công nhận. Nó không chỉ là biểu tượng của quyền lực phong kiến Trung Hoa mà còn là một kho báu về nghệ thuật thủ công và kiến trúc cổ đại.
Mặc dù ngày nay ít người dám ngồi lên, nhưng giá trị lịch sử độc đáo và biểu tượng văn hóa của nó vẫn tiếp tục thu hút vô số du khách và học giả đến chiêm ngưỡng và nghiên cứu. Các nhà khảo cổ học vẫn không ngừng khám phá bối cảnh lịch sử và nghề thủ công của chiếc ghế, nỗ lực vén màn thêm nhiều bí ẩn.
Tử Cấm Thành, một ví dụ điển hình về cung điện hoàng gia Trung Hoa cổ đại, đã trải qua hơn 500 năm thử thách nhưng vẫn sừng sững cho đến ngày nay. Năm 1925, Bảo tàng Cung điện chính thức được thành lập, và cổng Tử Cấm Thành được mở cửa cho công chúng. Việc nó được ghi vào Danh sách Di sản Thế giới năm 1987 đã khẳng định tầm quan trọng của nó trên trường quốc tế.
Di sản của Tử Cấm Thành không chỉ là những tòa nhà lộng lẫy mà còn là một hệ thống văn hóa đồ sộ, bao gồm cả đồ nội thất, hiện vật và những câu chuyện lịch sử. Mỗi viên gạch, viên ngói, ngọn cỏ hay cây cối đều là một di sản văn hóa vô giá, mang trong mình một bức tranh lịch sử và văn hóa phong phú.
Câu chuyện về Long Ỷ , dù là huyền thoại hay sự thật, đã trở thành một phần không thể thiếu của di sản đó. Nó không chỉ chứng kiến sự chuyển giao quyền lực giữa các triều đại mà còn là lời nhắc nhở chúng ta phải trân trọng và bảo vệ những báu vật văn hóa này, đảm bảo sự tồn tại và phát triển liên tục của chúng qua thời gian.