Đàn bà sẽ chẳng dễ dàng gì rời bỏ căn nhà của mình ra đi. Một khi đã buông tay, nghĩa là quá tổn thương mới chấp nhận bỏ hết tâm huyết và công sức của mình. Khi đó dẫu người chồng có hối hận, có tìm mọi cách để chuộc lỗi.
Trong một gia đình, một mái ấm thì người hy sinh, người dốc tâm dốc sức nhiều hơn luôn là phụ nữ. Gia đình với người đàn bà không chỉ là nơi sinh sống mà còn là cuộc đời, là cả niềm hy vọng và tương lai. Phụ nữ sống vì gia đình, và gia đình cũng chính là cội rễ hạnh phúc trong lòng người đàn bà. Thật khó để người đàn bà có thể rời bỏ nơi mà mình đã dành bao nhiêu tâm huyết và hy sinh.
Cái giá của ấm êm, của hạnh phúc nhiều khi được đánh đổi bằng sự chịu đựng và cố gắng của người phụ nữ
Bởi, có những hạnh phúc, những cuộc hôn nhân mà người phụ nữ khóc nhiều hơn cười, đau khổ nhiều hơn yên ấm. Nhưng bất chấp đâu đớn, khổ ải, mệt mỏi ra sao người đàn bà vẫn nhất định giữ gìn. Có những người đàn ông tệ bạc đến nỗi nếu kể ra chắc hẳn nhiều người không tin trên đời này lại có những người chồng, người cha như thế. Nhiều người phụ nữ sống giống như những người đàn bà dệt hạnh phúc bằng những cây tầm ma. Tay mình chảy máu , Tâm mình đau đấy nhưng vẫn nắm chặt không rời.
Nhưng đàn bà chịu đựng không có nghĩa là họ nhu nhược. Họ hy sinh không có nghĩa là họ mù quáng. Hơn ai hết, họ hiểu lòng chồng và hiểu bản thân mình có thật sự hạnh phúc hay không. Họ còn giữ, còn nhẫn nhịn, còn ở lại bởi vì họ còn coi trọng, còn cần mái nhà này. Nhưng đàn ông rất nhiều người lầm tưởng về sự chịu đựng của phụ nữ. Thấy họ càng nhẫn nhịn, thay vì đàn ông nhìn lại mình thì họ lại tiếp tục gây ra cho người phụ nữ bao nhiêu vết thương lòng.
Nhiều người đàn ông vô tâm, vô tình đến mức tàn nhẫn. Họ nghĩ rằng, đàn bà vì gia đình, thương chồng con như thế thì chẳng bao giờ dám dứt áo ra đi. Họ nghĩ rằng cho dù bản thân mình có gây ra lỗi lầm gì nghiêm trọng, có đối xử ra sao thì người đàn bà vẫn sống cam chịu và hy sinh như thế. Nhưng đàn ông đã sai rồi! Đàn bà hết tình sẽ sống vì nghĩa. Nhưng khi cạn nghĩa, đàn bà sẽ dứt áo ra đi mà chẳng bao giờ ngoái đầu nhìn lại.
Không có người phụ nữ nào nhu dại cả đời để nước mắt mình rơi vì một người không xứng đáng. Không có một người đàn bà nào chấp nhận sự hy sinh, cam chịu cả đời mà người chồng không hề biết quay đầu. Đàn ông nên nhớ, gieo gì sẽ gặt nấy. Trong hôn nhân, điều này đúng hơn bao giờ hết. Sẽ chẳng có người đàn bà nào chấp nhận bên anh, hy sinh, vun vén cho anh cả đời khi anh đã đối xử với họ vô cùng vô tâm, ích kỉ.
Đàn bà sẽ chẳng dễ dàng gì rời bỏ căn nhà của mình ra đi. Một khi đã buông tay, nghĩa là quá tổn thương mới chấp nhận bỏ hết tâm huyết của mình. Khi đó dẫu người chồng có hối hận, có tìm mọi cách để chuộc lỗi thì cũng đã quá muộn màng. Đàn bà đã muốn đi, không người nào giữ nổi!