Việc Tôn Ngộ Không nổi loạn ở Thiên Đình là một trong những sự kiện quan trọng nhất trong Tây Du Ký và đã thu hút sự tò mò của nhiều người đọc. Có nhiều lý do được đưa ra để giải thích hành động này của Tôn Ngộ Không nhưng chủ yếu xoay quanh các yếu tố sau:
Tính cách kiêu ngạo và không khuất phục
Tôn Ngộ Không kiêu ngạo: Ngay từ khi còn trẻ, Ngộ Không đã thể hiện tính cách kiêu ngạo và không chấp nhận bị người khác kiểm soát. Sau khi học được 72 phép biến hóa từ Bồ Đề Tổ Sư, Ngộ Không tự tin rằng mình là kẻ mạnh nhất và không ai có thể sánh bằng. Sự kiêu ngạo này dẫn đến việc ông cảm thấy bất mãn khi bị coi thường hay không được tôn trọng.
Khát khao tự do: Ngộ Không luôn khao khát tự do và không muốn bị gò bó bởi bất kỳ quy tắc hay quyền lực nào. Điều này khiến ông không thể chấp nhận được sự cai quản của Thiên Đình, nơi mà các vị thần và Ngọc Hoàng Thượng Đế kiểm soát mọi thứ.
Sự bất mãn với địa vị thấp kém ở Thiên Đình
Chức vụ Bật Mã Ôn: Khi lần đầu được mời lên Thiên Đình, Tôn Ngộ Không được giao cho chức vụ Bật Mã Ôn (chức trông coi ngựa). Đây là một chức vụ rất thấp và không quan trọng khiến Ngộ Không cảm thấy bị coi thường. Ông cảm thấy rằng với tài năng của mình, ông xứng đáng được đối xử với sự tôn trọng và quyền lực hơn.
Phản ứng của Ngộ Không: Khi phát hiện ra rằng chức vụ của mình chỉ là một trò đùa, Ngộ Không trở nên vô cùng tức giận và quyết định nổi loạn, tự xưng là "Tề Thiên Đại Thánh" và không thừa nhận quyền lực của Ngọc Hoàng.
Khát vọng quyền lực và danh tiếng
Tôn Ngộ Không muốn được công nhận: Ngộ Không không chỉ muốn tự do mà còn muốn được công nhận là người mạnh nhất và có quyền lực lớn. Việc tự xưng là "Tề Thiên Đại Thánh" và yêu cầu Thiên Đình công nhận danh hiệu này thể hiện khát vọng được người khác tôn trọng và thừa nhận.
Thử thách quyền lực Thiên Đình: Ngộ Không cảm thấy Thiên Đình và các vị thần không xứng đáng với quyền lực mà họ nắm giữ. Việc nổi loạn và thách thức họ là cách Ngộ Không thử thách quyền lực của họ và thể hiện sự bất mãn với hệ thống quyền lực hiện có. Ông muốn trở thành một vị vua, tự do làm những gì mình muốn.
Sự kích động
Lũ khỉ dưới quyền Tôn Ngộ Không, sau khi thấy ông học được 72 phép thần thông và có sức mạnh vô địch, đã không ngừng tâng bốc và xúi giục ông làm những việc lớn lao hơn. Lũ khỉ và các yêu quái khác đã vẽ ra một viễn cảnh về một vương quốc do Tôn Ngộ Không làm chủ, nơi chúng sẽ được sống tự do và không phải chịu sự quản lý của bất kỳ ai.
Những lời sự xúi giục của lũ khỉ và các yêu quái đã trở thành một chất xúc tác, khiến cho lòng kiêu ngạo của Tôn Ngộ Không càng thêm bùng nổ, đẩy Hầu Vương đến quyết định nổi loạn ở Thiên đình. Tuy nhiên, trách nhiệm chính vẫn thuộc về Tôn Ngộ Không khi ông không thể kiềm chế được lòng kiêu ngạo của mình.
Sự thiếu hiểu biết và tự tin thái quá
Tự tin thái quá: Tôn Ngộ Không quá tự tin vào sức mạnh của mình và nghĩ rằng mình có thể đối đầu với Thiên Đình. Ông không nhận ra rằng việc nổi loạn chống lại Thiên Đình sẽ dẫn đến hậu quả nghiêm trọng, bao gồm việc bị Phật Tổ Như Lai giam giữ dưới Ngũ Hành Sơn.
Thiếu hiểu biết về quy tắc: Ngộ Không chưa hiểu rõ về quy tắc và trật tự của Thiên Đình, cũng như sức mạnh thực sự của các vị thần. Điều này dẫn đến việc ông quyết định nổi loạn mà không lường trước được hậu quả nghiêm trọng mà mình sẽ phải đối mặt.
Có thể thấy, Tôn Ngộ Không nổi loạn ở Thiên Đình xuất phát từ tính cách kiêu ngạo, khát vọng tự do và quyền lực, cũng như sự bất mãn với cách đối xử của Thiên Đình, sự kích động của lũ khỉ và các yêu quái. Cuộc nổi loạn này không chỉ làm nổi bật cá tính mạnh mẽ của Ngộ Không mà còn tạo nên những xung đột và tình tiết hấp dẫn trong Tây Du Ký.
* Bài viết theo quan điểm của tác giả!