Tôi năm nay 32 tuổi, kết hôn cách đây 6 năm. Chồng hơn tôi 1 tuổi, anh ấy là người chịu khó trong làm ăn nên đời sống của gia đình tôi luôn thoải mái và thuận lợi. Hiện tại vợ chồng tôi đã có 2 con, đứa lớn 4 tuổi và đứa nhỏ gần 2 tuổi. Hai con khỏe mạnh, lanh lợi và đáng yêu.
Chồng luôn nhường nhịn vợ con, sống chan hòa với những người xung quanh. Nhưng điểm khiến tôi đau đầu nhất ở chồng đó là anh ấy luôn xung khắc với mẹ đẻ của tôi. Chuyện có lẽ bắt nguồn từ mẹ tôi trước, bà tỏ ý không muốn tôi lấy anh ấy với lý do "trông cái mặt đã không ưa rồi". Tôi thật thà kể chuyện này, thành ra cả mẹ tôi lẫn chồng tôi đều không ưa nhau từ đó.
Nhà mẹ đẻ cách nhà tôi chỉ 10 cây số nên tôi hay đưa con về chơi, bà ngoại cũng hay tới thăm các cháu. Tôi còn nhớ, lúc sinh đứa đầu, mẹ tôi có tới chăm cháu 10 ngày. Hễ vắng con rể là bà ca thán đủ kiểu với tôi, còn chồng tôi ở nhà thì hai mẹ con để ý nhau từng chút một, không ai chịu nhường ai. Tôi mệt mỏi khi ở giữa, không biết phải bênh ai vì bên là mẹ, bên là chồng, ai cũng có cái lý của mình.
Chồng tôi vì chuyện này mà rất ít khi tới nhà vợ chơi, chỉ có công việc gì quan trọng mới tới. Nhưng anh ấy không muốn gây ra sự khó chịu với cả nhà nên tới mà không nói năng gì, cứ ngồi một chỗ dùng điện thoại. Lấy lý do là bận việc nhưng tôi thừa biết anh ấy đang không muốn nói chuyện với mẹ vợ.
Hàng ngày cứ mỗi lần nhắc tới mẹ vợ là anh ấy đang vui chuyển sang bực tức, nói ra những lời khó nghe. Nhiều lúc muốn mua gì, tặng gì hay biếu tiền cho mẹ là tôi phải giấu chồng. Anh ấy mà biết thế nào cũng mắng tôi, mặc dù bình thường anh ấy rất thoải mái, không hay can thiệp vào chuyện tiêu tiền của vợ.
Thỉnh thoảng được nghỉ vài ngày, muốn về nhà mẹ đẻ chơi vài hôm mà cũng không được. Chồng tôi quy định là chỉ chơi trong ngày, tối là phải về nhà ngủ. Nhiều lúc tôi cũng có ý kiến, nên hai vợ chồng đang hòa thuận bỗng dưng căng thẳng, giận dỗi nhau. Chồng còn tuyên bố: "Anh không cấm em về nhà ngoại, nhưng anh muốn em tập trung cho nhà mình, hở ra là về bên đó làm gì không biết. Em không có nghĩa vụ phải mua gì, tặng gì. Để công bằng, anh cũng làm thế với nhà nội".
Cách đây một tuần, tôi có mua chút bánh để biếu bố mẹ đẻ. Chồng tôi biết nên cằn nhằn cả buổi, làm tôi cũng thấy khổ tâm, buồn bực. Hai vợ chồng cãi nhau một trận to, hai con nhỏ thấy vậy sợ, khóc xin bố mẹ đừng cãi nhau nữa… Còn mẹ tôi thì luôn nhắn con gái: "Bao giờ chồng con đi vắng, gọi cho mẹ tới chơi nhé. Chứ mẹ đến thấy mặt nó, mẹ ăn mất cả ngon".
Tôi ở giữa hiểu cả hai người, ai cũng tốt, không phải là người xấu và đều có một phần lỗi khiến việc xung khắc kéo dài. Nhưng chưa biết cách nào để hóa giải giữa hai người, chỉ là người ở giữa thường xuyên nghe người này nói xấu người kia. Bản thân tôi cũng có một phần lỗi trong đó, nếu tôi không kể thật về lời nhận xét của mẹ với chồng, nếu tôi khéo léo hơn thì mọi chuyện đã khác. Nên giờ tôi cảm thấy rất hối hận.
Tôi rất mệt mỏi, lo sợ rằng điều này ảnh hưởng tới tương lai hôn nhân của mình. Tôi phải làm gì để chồng và mẹ đẻ của tôi hòa hợp? Tôi có nên tổ chức cuộc họp gia đình để yêu cầu hai người phải rút kinh nghiệm, tôn trọng lẫn nhau?