Khi bắt đầu tình yêu này, không chỉ đám bạn bè thân quen mà ngay cả chính bạn trai cũng cảnh báo với tôi rằng: “Mẹ anh khó tính và dữ dội lắm. Bà sẽ hết lòng yêu thương con dâu nếu bà ưng thuận, nhưng nếu không vừa ý, bà phá cho bằng được”. Anh có kể với tôi, hiện tại, cả 2 bà chị dâu ở nhà đều được mẹ cưng chiều như con gái, không ai có phàn nàn lời nào về mẹ. Nhưng trước đó, bà cũng đã khiến 2 cô gái phải tức tưởi chia tay vì không lọt vào mắt xanh của bà.
Thú thật, nghe anh nói thế, tôi cũng có đôi chút lo lắng. Nhưng điều khiến tôi thực sự quan tâm chính là con người anh, tình yêu mà anh dành cho tôi. Tôi có thể cảm nhận thấy anh là chàng trai tốt. Anh luôn trân trọng và tôn trọng con người tôi, ở bên cạnh anh, tôi luôn thấy hạnh phúc. Tôi cũng hiểu, sở dĩ mẹ anh khó tính đến như vậy là bởi gia đình anh bề thế, vừa có học lại có tiền. Thế nên tiêu chí tuyển con dâu của mẹ anh khắt khe cũng không lấy gì làm lạ.
Hiện tại tôi đang làm công việc văn phòng, lương tháng độ hơn chục triệu. Đây là một công việc cho tôi niềm yêu thích khá lớn. Nó giúp tôi học hỏi được nhiều điều, gặp gỡ nhiều người. Bởi thế dù đồng lương không quá cao nhưng tôi vẫn chấp nhận. Còn anh thì là trưởng phòng của một công ty nước ngoài, thu nhập rất cao. Nhưng tôi không mấy bận tâm về những điều đó vì tôi đến với anh xuất phát từ tình cảm chứ không phải chuyện lợi dụng hay tính toán điều gì.
Sau một thời gian yêu nhau, anh chính thức đưa tôi về ra mắt. Trước ngày đó, anh cũng đã làm công tác tư tưởng với tôi, bảo tôi phải bản lĩnh lên vì rất có thể mẹ anh sẽ thử thách tôi. Tôi tự nhủ với lòng, sẽ cố gắng hết mình…
Ngày hôm đó diễn ra khá êm đẹp, mọi thứ đều thuận lợi. Mẹ anh cũng hỏi han tôi nhiều điều nhưng tôi cho rằng nó là những câu hỏi xã giao đơn thuần nhất. Bác không có ý xỏ xiên hay phản đối gì. Có ai mà ngờ, khi anh vừa chở tôi về nhà được một lúc, tôi nhận được dòng tin nhắn của bác, hẹn qua quán cà phê nói chuyện. Tôi đoán có chuyện chẳng lành rồi.
Mẹ anh tìm cách để ngăn cản chúng tôi tới với nhau (Ảnh minh họa)
Khi tôi vừa bước đến quán, ngồi xuống, bác ngay lập tức đặt lên bàn xấp tiền, rồi nhẹ nhàng bảo:
- “Bác không chê con người cháu, nhưng bác nói thẳng luôn, hoàn cảnh của cháu không xứng tầm để thành con dâu bác. Bác không thích phụ nữ hiền hiền lành lành, kinh tế cũng hạn hẹp. Nhà bác bao đời này, đàn bà cũng đều hoạt bát, buôn bán giỏi, có của nả… Cái đó không phải là hám lợi mà thể hiện sự tháo vát, tài kinh doanh. Cháu làm văn phòng lương tháng chục triệu như thế, sau này về tiếp quản công việc của gia đình thế nào, hỗ trợ làm sao được chồng…”.
Thì ra, mẹ anh chê tôi chỉ nhàng nhàng, không danh giá để xứng tầm làm con dâu bác. Tới lúc này tôi mỉm cười rồi lấy điện thoại đưa cho bác xem: Thông báo số dư tài khoản ngân hàng, biến động theo ngày của tôi. Tôi cũng cho bác xem sổ tiết kiệm mà mình có. Thậm chí tôi còn mời bác lên căn hộ chung cư mà tôi đang sở hữu. Sau mọi việc, bác lắp bắp lấy làm lạ:
- “Cháu là con nhà nòi làm kinh doanh. Cháu tiếp quản công việc của bố mẹ từ khi còn làm sinh viên. Nhưng tính cháu vẫn thích theo đuổi công việc văn phòng, đi làm cho có đồng nghiệp, lấy vui thôi bác ạ. Còn doanh thu chính của cháu đến từ việc kinh doanh. Cháu cũng mua nhà riêng từ khá lâu rồi, cháu dọn ra ngoài ở và cho cô em họ ở quê đến sống cùng. Cháu nói là nhà thuê vì không muốn gây sự chú ý. Phụ nữ ở tuổi cháu, sở hữu một khối tài sản không nhỏ cũng phải đề phòng xem gã đàn ông đến với mình vì cái gì. Thế nên cái vẻ ngoài bình thường chẳng nói được việc cháu là ai bác ạ”.
Nghe những lời lập luận đanh thép của tôi, bác gật gù tâm đắc lắm. Bác gửi lời xin lỗi tôi và còn dặn mấy nữa qua nhà chơi, có gì bàn tính chuyện cưới xin. Số tiền bác đưa, bác bảo cầm lấy chuẩn bị cho ngày cưới… Nhiều người sẽ nghĩ vì sao tôi có điều kiện tốt như vậy mà cứ phải cố gắng để làm dâu của người mẹ chồng có phần ghê gớm như vậy, nhưng tôi lại nghĩ khác. Người ta có thể chưa hiểu mình thì cần phải cho cơ hội để hiểu, cái gì càng khó, càng chinh phục được mới càng đáng quý.