Tôi lấy chồng hơn 4 năm, có một cô con gái. Hai vợ chồng tôi bằng tuổi, chồng làm bên xuất khẩu lao động, tôi làm kế toán. Thu nhập đều đặn giúp chúng tôi có cuộc sống ổn định ở Thủ đô.
Chồng là mối tình thứ hai của tôi. Anh rất yêu chiều vợ con. Sống với anh, tôi có cảm giác mình được trân trọng. Tuy nhiên, chồng tôi có nhược điểm là khá bảo thủ, đôi khi hay lý sự cùn.
Tôi người khá nhạy cảm trong mọi chuyện, nhất là chuyện tình cảm. Vì vậy, từ khi lấy nhau, bất kể chồng có điều gì khác lạ, dù là nhỏ nhất, tôi cũng có thể phát hiện ra. Thậm chí chính chồng tôi còn nói, tôi như thám tử, không chuyện gì có thể qua được mắt vợ.
Như chuyện hôm qua cũng vậy. Ngay khi chồng về nhà, từ thần thái, nét mặt đến hành động hay nhìn trộm vợ, tôi đã thấy có gì đó không ổn. Chồng tôi dù cố trò chuyện vui vẻ với vợ như không có gì xảy ra nhưng chính điệu bộ đó lại là điều tôi thấy bất thường. Nhìn vào mắt chồng, tôi thấy anh có phần né tránh. Nó càng chứng tỏ anh đã làm điều gì có lỗi với tôi.
Tôi vờ như đã biết gì đó nhưng vẫn muốn chồng thú nhận mọi việc. Ban đầu anh chối, song khi tôi nói sẽ gọi cho bố mẹ hai bên thì anh bất ngờ xin lỗi vợ và thừa nhận đã trót đi "bóc bánh trả tiền".
Thú thực, khi nghe điều đó từ miệng chồng, tôi đau đớn đến suy sụp. Bình thường tôi hay nghe mọi người nói, người đàn ông dễ ra ngoài giải quyết nhu cầu sinh lý trong khoảng thời gian vợ bầu bì, sinh con. Đằng này, vợ chồng tôi vẫn sinh hoạt bình thường, thậm chí cả hai đều cảm thấy hài lòng với đối phương. Vậy mà anh ta vẫn có nhu cầu tìm đến dịch vụ kia.
Nhưng điều khiến tôi sốc hơn là lý do chồng đưa ra để giải thích cho hành động vụng trộm bên ngoài của mình lại vô cùng nực cười.
Anh ta nói, hôm qua là ngày Quốc tế đàn ông nên mấy anh em trong công ty có rủ nhau đi nhậu để chúc mừng. Trong lúc quá chén, một người trong nhóm đề xuất đến việc đi "đổi gió" bên ngoài, mấy khi có ngày tôn vinh dành cho nam giới, anh em phải "xõa" hết mình. Sẵn có hơi men trong người, anh ta đã a dua theo nhóm bạn để thỏa mãn nhu cầu của bản thân.
Vì quá uất ức trước hành động của chồng, tôi làm căng nói ly hôn thì bất ngờ bị chồng gắt lại: "Anh đã nói xin lỗi rồi, làm gì mà em căng thẳng thế. Cả năm mới có một ngày dành cho đàn ông, em cũng nên thông cảm cho anh chứ".
Tôi đứng hình trước câu lý sự cùn của chồng. Anh ta và đám bạn của mình đã làm ra chuyện đáng khinh bỉ nhưng lại đổ lỗi do "hoàn cảnh" và muốn vợ thông cảm. Đó là điều không thể chấp nhận được.
Tôi nói không một bà vợ nào có thể chấp nhận được cái lý do mà anh ta đưa ra. Ngoài việc không tôn trọng vợ, việc làm của anh ta còn có nguy cơ mang bệnh về cho gia đình. Vậy mà chồng tôi còn trơ trẽn nói tôi yên tâm, trong lúc hành sự anh ta đã phòng hộ cẩn thận nên sẽ không có chuyện bị lây bệnh qua đường tình dục.
Nghe chồng nói vậy, tôi càng tức điên. Tôi không hiểu chồng tôi giả vờ hay cố tình không hiểu bản chất của vấn đề. Anh ta vẫn nghĩ việc làm của mình là đơn giản, là có thể "thông cảm" được.
Từ hôm qua đến giờ, tôi vẫn chưa nguôi ngoai được cơn giận này. Ly hôn vì chuyện này, tôi thấy tội cho con gái khi gia đình tan vỡ, bố mẹ mỗi người một nơi. Nhưng nếu không làm căng, tôi sợ chồng sẽ "ngựa quen đường cũ", thậm chí ngoại tình, đến lúc ấy, mọi việc sẽ phức tạp hơn. Tôi nên làm thế nào bây giờ. Xin mọi người cho tôi lời khuyên.