Các nhà khoa học tại Đại học James Madison (JMU) ở Virginia đã nghiên cứu dữ liệu từ hơn nửa triệu cơn giông tại Washington, DC và Kansas City trong 12 năm và phát hiện ra mối liên hệ giữa lượng hạt mịn trong không khí và sự gia tăng tần suất sét. Các hạt ô nhiễm, như PM2.5 và PM10, có vẻ như làm tăng số lượng sét nhưng cũng có thể làm giảm năng lượng trong cơn bão nếu chúng quá nhiều.
Theo giáo sư Mace Bentley từ JMU, ô nhiễm không khí được đưa vào đám mây thông qua các luồng khí bốc lên và xuống, tách các hạt và phân chia điện tích trong đám mây, dẫn đến nhiều sét hơn. Nghiên cứu cũng ghi nhận những khuynh hướng thú vị về thời gian xảy ra giông bão trong tuần tại hai địa điểm, và làm nổi bật sự ảnh hưởng của năng lượng trong khí quyển đối với mức độ ảnh hưởng của ô nhiễm đến sét.
Kết quả này không chỉ giúp hiểu rõ hơn về ảnh hưởng của ô nhiễm không khí lên thời tiết mà còn cảnh báo về các hậu quả tiềm ẩn của sự thay đổi môi trường do con người gây ra. Các nhà nghiên cứu kỳ vọng sẽ mở rộng phạm vi nghiên cứu này ra toàn cầu và thêm nhiều phép đo khác để đánh giá đầy đủ hơn mối quan hệ giữa ô nhiễm và sét.