Dọn tủ quần áo để đón đông, vợ chết lặng khi thấy vật lạ tố cáo con người thật của chồng

Phát hiện ra sự thật đó, người tôi run rẩy không đứng vững. Hóa ra, đó mới là lý do khiến chồng tôi luôn lảng tránh, ngại gần gũi vợ suốt những năm qua.

Hai vợ chồng tôi đến với nhau nhờ mai mối. Khi ấy, anh đã ngoài 35 còn tôi vừa bước sang tuổi 28. Với ngoại hình điển trai, tính cách điềm đạm và một công việc tốt, anh thu hút tôi ngay từ lần gặp đầu tiên.

Sau vài lần gặp gỡ, anh nghiêm túc đề nghị chuyện kết hôn khiến tôi cũng có phần ngỡ ngàng vì mọi việc diễn ra quá nhanh. Nhưng với một người quá hoàn hảo như anh, cả tôi lẫn gia đình không có lý do gì để từ chối. Vậy là đám cưới được diễn ra theo đúng ý tất cả mọi người.

Suốt 5 năm qua, tôi đã có một cuộc hôn nhân hạnh phúc theo đúng nghĩa với người chồng thành đạt, một cậu con trai ngoan ngoãn và một cơ ngơi nhiều người mơ ước ở Thủ đô. Nhiều lần tôi còn tự cảm thấy cuộc sống đang dành nhiều ưu ái với tôi khi chồng là một người tâm lý, luôn quan tâm, chiều chuộng vợ.

Dọn tủ quần áo để đón đông, vợ chết lặng khi thấy vật lạ tố cáo con người thật của chồng - 1

Anh chưa bao giờ để tôi thiếu thốn điều gì. Hàng tháng anh luôn đưa tôi dư tiền sinh hoạt; tôi muốn mua cái túi này, đôi giày nọ, anh cũng sẵn sàng mua tặng mà không hề chi li, tính toán. Ngay cả việc tôi muốn đi du lịch vài ngày cùng hội bạn thân, anh cũng vui vẻ đồng ý.

Chồng tôi là trưởng phòng ở công ty, nhân viên bên dưới cũng nhiều cô gái trẻ đẹp nhưng chưa bao giờ chồng khiến tôi phải nghi ngờ chuyện lăng nhăng bên ngoài.

Duy chỉ có một điều tôi chưa hài lòng ở chồng là anh không phải là người cuồng nhiệt trong chuyện gần gũi vợ chồng. Hay nói đúng hơn, chồng tôi rất "lười" làm chuyện ấy.

Thời gian đầu, khi liên tục bị chồng lảng tránh, tôi cũng tỏ vẻ hờn dỗi. Tuy nhiên, anh vẫn quan tâm tôi, thậm chí luôn tìm cách lấy lòng để tôi vui. Điều đó chứng tỏ, chồng không hề có bồ bên ngoài.

Sau này, khi tôi muốn hai vợ chồng nói chuyện nghiêm túc về chuyện đó, anh mới thẳng thắn thừa nhận mình không giỏi "chuyện ấy" và mong tôi thông cảm. 

Tôi biết, cuộc đời này không ai là hoàn hảo cả và chồng tôi cũng vậy. Từ ngày chồng dốc bầu tâm sự, tôi thật sự cảm thấy thương anh hơn là giận. Tôi chấp nhận khiếm khuyết đó của chồng và tự dặn mình biết hài lòng với cuộc sống. Ngoài kia, bao nhiêu người phụ nữ được chồng chiều chuộng như tôi?

Cứ nghĩ cuộc sống của tôi sẽ êm đềm mãi như vậy. Nhưng hôm vừa rồi, trong lúc dọn dẹp tủ quần áo của chồng, tôi chết lặng khi bất ngờ phát hiện ra con người thật của anh.

Chồng tôi vốn là người chỉn chu, từ trong suy nghĩ đến ngoại hình. Anh cũng khá sạch sẽ. Từ trước đến giờ, phòng làm việc và tủ quần áo của chồng đều do tự tay anh sắp xếp, dọn dẹp. Ngay từ ngày cưới về, anh đã nói rõ cho tôi vấn đề đó. Tôi hiểu tính chồng không thích người khác động vào đồ của mình nên tôi tôn trọng ý muốn của anh.

Hôm đó, chồng đi công tác Sài Gòn, còn ngoài Bắc trời trở lạnh. Trong lúc dọn dẹp tủ quần áo chuẩn bị đồ mùa đông, tôi có sang mở tủ của chồng để xem anh có cần mua thêm gì không. Ngó qua một lượt, tôi thấy mọi thứ được treo gọn gàng, ngay ngắn.

Tuy nhiên, nhìn kỹ tôi thấy trong tủ quần áo của chồng có một chiếc cặp da. Thắc mắc tại sao chồng lại để cặp trong tủ quần áo, tôi mới kéo ra để xem. Nào ngờ, khi nhìn thấy những thứ bên trong, tôi thật sự choáng váng.

Bên trong chiếc cặp ấy không hề đựng tài liệu mà đều là những loại đồ chơi tình dục. Điều đáng nói, nó không giống những loại đồ chơi tình dục cho nam giới bình thường, nó là đồ chơi cho những người bị gay (hay còn gọi là đồng tính nam).

Phát hiện ra sự thật đó, người tôi run rẩy không đứng vững. Hóa ra, đó mới là lý do khiến chồng tôi luôn lảng tránh, ngại gần gũi vợ suốt những năm qua. Thậm chí anh còn tự nhận mình yếu sinh lý để làm vỏ bọc che giấu về con người thật của mình.

Cả đêm hôm ấy, tôi không tài nào ngủ được. Thật lòng tôi không muốn đánh mất gia đình, tôi yêu chồng là thật và tôi trân trọng những gì anh đã làm cho mẹ con tôi. Nhưng cứ nghĩ đến việc chồng không "thẳng" và rất có thể đang có mối quan hệ đồng tính với một người nào đó, tôi lại thấy rùng mình.

Hiện tại, tôi không biết phải làm thế nào để chấp nhận sự thật này. Tôi có nên coi như không biết chuyện gì và tiếp tục cuộc sống, dù biết nó sẽ không còn được như trước?