Đối với những bạn đọc chưa biết đến series game tuyệt vời này, Fatal Frame hay Project Zero là một tựa game kinh dị của Nhật phát hành vào 13/12/2001. Trò chơi khai thác đề tài xoay quanh thế giới tâm linh, với chủ đề được ưa thích nhất - những lễ tế kinh dị cổ xưa .
Project Zero xâm nhập thị trường nước ngoài vào đầu năm 2002, và nó được lấy tên tiếng Anh là Fatal Frame rồi trở nên nổi tiếng từ đó. Bất cứ ai cũng sẽ cảm thấy bị kích thích khi nhìn thấy tựa game được gắn mác “Dựa trên một câu chuyện có thật”. Tuy nhiên, vẫn có nhiều nghi ngờ được đặt ra với tuyên bố này, nhất là khi chẳng có nhiều bằng chứng để chứng minh tính xác thực của câu chuyện này.
Trước khi tìm hiểu sâu hơn về truyền thuyết kể trên, hãy cùng nhìn lại cốt truyện của phần một.
1. Câu chuyện của Fatal Frame bắt đầu như thế này:
Vào tháng 10 năm 1986, nhân vật chính của game Hinasaki Miku tìm đến Biệt Thự Himuro – địa điểm tương tác duy nhất của trò chơi để tìm kiếm Mafuyu, anh trai của Miku, người đã mất tích vài tuần trước đó trong lúc tìm kiếm người thầy của mình, Takamine Junsei – một nhà nghiên cứu văn hóa dân gian cũng mất tích sau khi đến khu biệt thự này.
Dần dần trong quá trình thám hiểm, Miku nhận ra rằng những dấu dây thừng trên chân tay mình xuất hiện một cách dị thường. Một điều trở nên rõ ràng khi chúng ta theo dõi diễn biến truyện là sự xuất hiện của những vết dây trói trên người cô đều do hàng loạt những sự kiện đáng sợ đã xảy ra trong biệt thự này gây ra.
Diễn biến này nhanh chóng leo thang khi người chơi biết được những hành vi tội ác đã diễn ra ở biệt thự này, với một con đường bí mật dưới hầm ngầm dẫn đến Cánh Cổng Địa Ngục, lối vào của vùng đất chết. Cứ 10 năm, nghi thức “Strangling Ritual” (tạm dịch: Nghi lễ thắt cổ) phải được thực hiện để giữ cho cánh cổng ấy không mở ra. Nếu nhiệm vụ này thất bại, linh hồn ma quỷ sẽ thoát ra được khỏi cánh cổng ấy và tấn công gia đình Himuro.
Nghi lễ này khủng khiếp y như cái tên gọi của mình, cho dù phần đầu tiên của nghi lễ - Demon Tag (cũng gần như một kiểu “bịt mắt bắt dê”) - có vẻ tương đối vô hại. Nhưng khác với trò chơi đuổi bắt bình thường, đứa trẻ bị bắt được cuối cùng sẽ trở thành vật hiến tế tiếp theo cho nghi lễ chính trong tương lai. Họ gọi cô bé này là Rope Shrine Maiden (tạm dịch: Trinh nữ treo cổ), nhân vật này phải bị nhốt kín không cho tiếp xúc với thế giới bên ngoài trong vòng 10 năm sắp tới. Vào đêm diễn ra “Nghi lễ treo cổ”, cô sẽ bị đưa đến đền thờ Tsukuyomu nơi trưởng họ và thầy pháp nhà Himuro sẽ dẫn cô vào bên trong một hang động nhỏ.
Một khi tới nơi, trinh nữ này sẽ tắm trong ánh trăng để thanh tẩy thân thể, rồi được dẫn đến án thờ và bị những sợi dây thừng kéo từ nhiều phía, xé thân thể cô thành từng mảnh. Những sợi dây thừng thấm đẫm những giọt máu thanh khiết và trong sạch của trinh nữ sẽ được dùng để niêm phong cánh cổng địa ngục thêm 10 năm nữa.
Không vui vẻ gì đúng không? Vừa rồi là tóm tắt cốt truyện của trò chơi, còn những sự kiện có thật thì sao? Cốt truyện của trò chơi liệu liên kết được bao nhiêu với câu chuyện ở ngoài đời?
2. Nhà sản xuất phát biểu gì về những tuyên bố này?
Cách để giải quyết nhanh gọn nhất không gì khác ngoài đến tìm nhà sản xuất để xem họ sẽ nói những gì, đặc biệt là khi tuyên bố “câu chuyện có thật” đập thẳng vào mặt người chơi ngay ngoài ảnh bìa như vậy. Người ta nói rằng đạo diễn Shibata Makoto từng nói đích thực có một biệt thự như vậy ở ngay ngoại ô Tokyo nơi bảy người đã bị giết hại dã man.
Biệt thự này cũng có những đường hầm ngầm, những bóng ma ngay giữa ban ngày, và người ta đồn là có cả một tấm bùa phong hồn ấn trên gác mái. Người ta cũng thường phát hiện những người đến biệt thự tìm kiếm bùa này khi họ đã chết; thi thể tan nát với vết hằn của dây thừng trên cổ tay cổ chân.
Tuyên bố này đã được trích dẫn từ năm 2007 (trên trang Yahoo Answers). Cũng có thể trích dẫn này có một nguồn khác, nhưng bất luận thế nào, nguồn chính của thông tin đã thất lạc và bị lãng quên. Bên cạnh trích dẫn cụ thể nhưng không xác thực ấy, ông Shibata cũng đã viết một bài nhỏ trên PlayStation Blog về phần đầu của Fatal Frame như thế này:
“Chúng tôi cố gắng tiếp cận người chơi sâu thẳm trong tâm hồn, để họ cảm nhận được những thứ không hiện diện một các rõ ràng trên màn hình. Chính vì vậy, chúng tôi lựa chọn thể loại kinh dị, cũng là lĩnh vực ưa thích của tôi khi mà chính bản thân tôi vẫn thường bắt gặp những thứ như vậy lúc này lúc khác trong đời thực. Nói cách khác, những trải nghiệm với những thứ không thể nhìn thấy với mắt thường hoặc để ý thấy những thứ dị thường xung quanh mình – có những nhân tố gây sợ hãi tôi nghĩ sẽ rất hấp dẫn về mặt tinh thần đối với người chơi, nếu như chúng tôi thể để lại dấu ấn sâu đậm vượt qua cả sự phiêu lưu của trò chơi. […] Khi mới bắt đầu phát triển dự án này, chúng tôi suy nghĩ rất đơn giản, người chơi càng sợ hãi, hoảng hốt bao nhiêu, thì sản phẩm càng bán chạy.”
Tuy nhiên người ta không thấy Shibata nhắc gì đến tuyên bố trước đó về chuyện biệt thự Himuro trên bài blog này cả. Nếu đã vậy, việc nguồn tin cho việc này từ lâu được đồn đại trên trang Yahoo Answers, kết hợp với sự thật là chỉ có phiên bản phát hành ở Mỹ được quảng cáo là “Dựa trên câu chuyện có thật”, thì toàn bộ sự việc có vẻ không được thật. Bởi vì những chứng cứ không hề chắc chắn nên có vẻ như suy đoán chính xác nhất vẫn là trò chơi được truyền cảm hứng từ những trải nghiệm riêng của Shibata, và có lẽ còn được thêm mắm dặm muối từ nhiều nguồn khác nhau nữa.
3. Kết luận
Sự tồn tại của Biệt Thự Himuro đã gây ra nghi vấn từ nhiều năm nay chứ không phải điều gì mới mẻ nữa. Bất cứ ai cũng sẽ muốn lên đường và tự mình điều tra ra chứng cứ chứng minh sự thật bìa game phát hành ở Mỹ đã khẳng định. Nhưng sau một thời gian tìm hiểu khắp nơi, thì có vẻ đây chỉ là một truyền thuyết hiện đại được các nhà sản xuất game phát minh ra để nâng cao doanh số. Hiệu quả thật đấy chứ?
Tất nhiên, có thể còn nhiều bí ẩn của câu chuyện vẫn chưa được bật mí, dù là Biệt Thự Himuro thật sự tồn tại trên bản đồ, hoặc đằng sau những cốt truyện của loạt game này còn có lịch sử còn đáng sợ hơn thế thì – có một điều không thể bàn cãi là cốt truyện của Fatal Frame sẽ mãi mãi ám ảnh người chơi.