Trong cốt truyện Vampyr phần trước, bác sĩ Jonathan Reid chấp nhận đối đầu với Ascalon Club khi trái lệnh tự ý giết một thành viên quan trọng là Aloysius Dawson. Để ngăn chặn một kẻ đại ác ma có được sự bất tử, Reid đã có một bước đi mạo hiểm không những đặt chính mình mà cả người yêu Ashbury vào thế khó khăn.
Reid rời khỏi trụ sở Ascalon và gặp lại Old Bridget đang đứng chờ anh. Bà kể rằng Ashbury trong khi đi tìm hiểu về nguồn gốc Maker của anh đã lưu lạc xuống nơi cư ngụ của cộng đồng Skal. Sau khi trò chuyện Bridget cảm thấy thán phục con người cũng như tư tưởng đặc biệt của Ashbury nên quyết định kết bạn.
Ashbury đã đến gặp các Skal và nhất là trò chuyện với Harriet Jones, từ đó cô quyết định sẽ giúp đỡ họ. Ashbury nhờ Bridget để ý trông chừng bệnh viện Pembroke và bà đã có một phát hiện đầy nguy hiểm. Đám Priwen đang tập trung lực lượng gần bệnh viện và có vẻ muốn tấn công vào đây, có thể họ muốn tìm Reid bất chấp sự trung lập mà Swansea tuyên bố. Old Bridget đã sử dụng hệ thống đường cống ngầm mà bà đi lại hàng thế kỷ nay để nhanh chóng tìm Reid báo tin trong bí mật.
Reid lập tức bảo Bridget quay về với Ashbury và nhóm Skal trong khi mình quay lại bệnh viện hy vọng kịp ngăn chặn một cuộc tấn công. Tuy nhiên anh đã đến quá muộn, viện trưởng Swansea bị Guard of Priwen bắt đi mất. Ông ta có vẻ đã bị thương khi cố chống cự nhờ vậy để lại dấu máu giúp Reid lần theo tìm chơi giam giữ.
Theo dấu máu, Reid tìm lên tầng 2 của bệnh viện rồi từ đó dùng thang máy lên tầng trên bị bỏng hoang. Khi vừa bước ra khỏi cửa, anh bất ngờ bị một luồng sáng đèn chiếu thẳng từ trên xuống cảm giác giống hệt như ánh nắng mặt trời. McCullum bước ra nói rằng đây là một nghiên cứu của Swansea tái hiện ánh nắng mặt trời để làm một cái bẫy phòng khi ma cà rồng tấn công.
Trong khi Reid bị ánh nắng kềm chế không thể đứng dậy, McCullum cáo buộc anh và Swansea là những kẻ tạo ra đại dịch tại London. Hắn cũng nói rằng hàng trăm năm trước William Marshal cũng đã tạo ra một đại dịch tương tự. Cho rằng cả 2 có liên quan đến nhau, McCullum tra hỏi nơi ẩn náu của William trong khi Reid nói anh không biết gì về người này cả.
Priwen có nguyên tắc không giết con người nên đám thợ săn đã để yên mọi thứ trong bệnh viện chỉ bắt Swansea đi và giờ đây cái duy nhất họ có thể giết là Reid. Khi McCullum chuẩn bị ra tay thì đèn bị trục trặc và mất điện, điều này khiến hắn phải chuyển qua kế hoạch B để đánh nhau trực diện với Reid. Hắn lấy ra một bình nước và nói rằng đó là thuốc làm từ một giọt máu của vua Arthur, sức mạnh của thuốc sẽ giúp hắn không bị nhiễm bệnh khi chiến đấu với Reid.
Sau một cuộc chiến vất vả cuối cùng Reid cũng đánh bại được McCullum nhưng tay này quyết thà chết không đầu hàng, không hợp tác và thề nếu còn sống sẽ tiếp tục săn tìm ma cà rồng. Mọi nỗ lực thuyết phục cùng chung tay đẩy lùi bệnh dịch đều bị bác bỏ nhưng Reid vẫn kiên trì ra một quyết định cuối cùng. Anh quay lưng bỏ đi tha mạng cho McCullum để cho thấy không phải ai cũng muốn giết chóc lẫn nhau như hội Priwen. Reid nói rằng 2 người họ có cùng quan điểm là cứu đất nước này khỏi bệnh dịch nhưng mỗi người có cách làm riêng, nếu không hợp tác được thì tự làm theo cách của mình vậy.
Lần theo các manh mối, nhất là lời của McCullum nói rằng họ điều tra được chứng cứ anh và Swansea tạo ra dịch bệnh ở nhà hát của Doris Fletcher, Reid quay lại ngôi nhà đó để tìm kiếm. Anh phát hiện ra hội Priwen vẫn chưa rời đi và cho người canh phòng khá chặt. Đột nhập vào được bên torng, Reid tìm ra Swansea đang bị trói trong một căn phòng và bị đánh tả tơi.
Swansea được tháo dây trói nhưng ông ta nói rằng mình chẳng còn sống bao lâu nữa vì vết thương tra tấn quá nặng làm gãy xương sườn, thủng phổi và xuất huyết nội. Viện trưởng nói rằng Priwen tra tấn ông bắt ông phải nhận trách nhiệm và đưa thông tin về William Marshal. Theo những gì Swansea biết thì ngoài những ghi chép chính sử cho thấy người này là một hiệp sĩ thì trong giới ma cà rồng ông ta là một huyền thoại.
Priwen rất tích cực tìm kiếm ông ta vì đó là ma cà rồng duy nhất thuộc thế hệ cổ xưa đã thoát khỏi đợt đại càn quét của họ trước đây. Và giờ đây họ cho rằng William Marshal tạo ra đại dịch này để mở đường cho mình trở về London. Riêng về việc cáo buộc tạo ra đại dịch, Swansea vẫn không biết tại sao họ bị buộc tội như vậy.
Reid nhắc lại về bà Harriet Jones, người phụ nữ chữa bệnh tại Pembroke với tính tình đầy cay độc và căm ghét với tất cả mọi thứ. Reid đã theo các điều tra của McCullum và phát hiện rằng Doris Fletcher tên thận là Doris Jones, con gái của bà Harriet. Chính vì vậy bệnh nhân khởi nguồn thực sự chính là bà Harriet và bệnh viện Pembroke chính là nơi khởi phát địch bệnh Skal.
Swansea nói rằng ông chỉ gặp Doris một lần, đó là lần hiếm hoi cô ta đến thăm mẹ tại bệnh viện và đó là một cô gái dịu dàng dễ mến. Reid nói rằng đây chính là vấn đề, dịch bệnh đã biến một cô gái như vậy thành một kẻ đầy thù hận và căm ghét để rồi chủ tâm phát tán dịch bệnh ra khắp nơi. Chính căn bệnh đã khiến tâm tính người ta trở nên căm ghét và thù hằn hơn hẳn.
Nhưng nếu như Harriet là bệnh nhân đầu tiên thì thế lực nào đã tạo ra bà ta? Swansea nói rằng thời gian ở bệnh viện bà ta được chữa bệnh cúm Tây Ban Nha, ông ta chỉ dùng liệu pháp truyền máu của ma cà rồng vào Harriet với hy vọng tận dụng khả năng hồi phục mạnh mẽ của loài này để chữa bệnh cúm.
Reid tỏ ra cực kỳ bất ngờ vì Swansea đã vi phạm một nguyên tắc tối kỵ của y học là thử nghiệm một liệu pháp mới trên người mà chưa qua các bước kiểm tra rủi ro. Lúc này mọi thứ gần như đã rõ ràng, Swansea vì nóng lòng muốn tìm thuốc chữa cúm Tây Ban Nha nên đã dùng máu của quý cô Ashbury truyền cho Harriet với hy vọng bà ta sẽ được chữa khỏi và nếu thành công thì máu ma cà rồng sẽ là thuốc chữa chính thức giúp dập tắt đại dịch toàn cầu.
Tuy nhiên do quá ham mê khám phá Swansea đã đánh liều thử nghiệm một điều mạo hiểm mà không có các bước kiểm tra khiến dịch cúm Tây Ban Nha kết hợp với thứ gì đó trong máu của Ashbury kết hợp tạo thành một dịch bệnh mới, chính là dịch bệnh Skal.
Không muốn biến Swansea thành ma cà rồng để cứu ông ta vì cho rằng đó là một lời nguyền chứ không phải cứu rỗi, Reid đành chọn cách để Swansea chết một cách tự nhiên. Ông viện trưởng nhắc lại kỷ niệm lần đầu gặp nhau khi Reid còn chưa biết mình đang ở trong tình trạng gì còn Swansea sợ rằng một ma cà rồng được phái tới để giết ông ta. Ông ta đã giúp Reid có được cơ hội của ngày hôm nay nhưng bù lại không ngờ ông ta trở thành nguồn gốc của thảm họa và phải chết như thế này. Reid chứng kiến vị bác sĩ trút hơi thở cuối cùng trước khi rời đi.
Anh nhanh chóng trở về nhà của Ashbury để báo những diễn biến mới nhất. Reid kể về cái chết của Swansea cũng như câu chuyện ông ta vô tình tạo ra một đại dịch mới vì quá tham thành tích tìm thuốc chữa cúm Tây Ban Nha. Tuy nhiên khi nghe đến chi tiết Swansea dùng chính máu của mình để truyền cho Harriet khiến đại dịch xảy ra, Ashbury vô cùng hoảng sợ và nhanh chóng chạy trốn mất tăm để lại lời nhắn hãy cố cứu thành phố. Cô nhận ra mình là người khỏe mạnh mang mầm bệnh (healthy carrier) và là nguồn gốc cuối cùng của đại dịch vừa qua.
Giờ đây, Reid chỉ còn một mục tiêu duy nhất là tiêu diệt Harriet Jones nhưng anh cần một liều thuốc để bảo vệ mình khi chiến đấu với bà ta mà không bị lây bệnh. Reid tìm được một công thức tối ưu nhờ gợi ý từ việc McCullum uống thuốc bào chế từ giọt máu của vua Arthur trước đây. Anh sẽ chế một loại thuốc có hiệu ứng mạnh hơn và tốt hơn cho cuộc chiến lần này.
Reid liền đột nhập vào trụ sở của Ascalon Club tìm Lord Redgrave. Ông ta dọa sẽ giết anh nhưng khi nghe anh đến để tìm cách dập tắt dịch bệnh, ông ta liền đổi ý. Reid xin mẫu máu của William Marshal, thứ bảo vật linh thiêng nhất của Ascalon. Trong khi Redgrave tỏ ý tiếc không muốn cho thì Reid chơi bài ngửa và nói rõ trò giả mạo huyết thống của ông ta. Điều này khiến ông ta chột dạ và chấp nhận chia lại một giọt trong bình chứa của mình.
Mục tiêu tiếp theo là McCullum, Reid tìm thấy anh ta ở nghĩa trang. Sau khi thuyết phục rằng mình cần một giọt máu của vua Arthur để bào chế thuốc giải thì gã thợ săn cười nhẹ nói rằng chắc hẳn anh đã đọc những ghi chép của Marshal để lại về cách bào chế thuốc giải nên muốn làm theo. Mặc dù giễu cợt nhưng McCullum cũng nhớ món nợ tha mạng nên hắn ta chấp nhận chia lại một giọt trong số những bảo vật giá trị nhất của Guard of Priwen.
Món cuối cùng lẽ ra là tỏi nhưng với kiến thức khoa học của mình, Reid đã tìm được thứ khác thay thế là Insulin. Món này dễ nuốt hơn với một ma cà rồng như anh và trong nhà xác cũ của bệnh viện Pembroke chắc chắn còn một ít.
Sau khi có đủ nguyên liệu và chế tạo thành công thuốc giải, Reid quay lại khu định cư của Skal trong cống ngầm để tìm Harriet.
Trên đường đi, Reid gặp lại maker của mình và lần này, ông ta hé lộ nhiều câu trả lời hơn cho anh. Theo đó, ông ta vốn không phải con người mà là một thực thể siêu nhiên và tượng trưng cho máu. Một trong những tên gọi mà người đời đặt cho ông là Myrddin Wyllt (tên của phù thủy Merlin trong truyền thuyết về vua Arthur). Ông chọn Reid để làm chiến binh của mình là do kiến thức khoa học của anh có thể dẫn đến việc dập tắt được đại dịch này.
Về nguồn gốc, Myrddin rằng dại dịch được tạo bởi một thứ gọi là “dòng máu căm ghét”, đây là một dòng máu mang đầy sự giận dữ và căm ghét có thể khiến đầu óc kẻ nhiễm trở nên đầy thù hận. Nguồn gốc của nó là từ một nữ thần cổ xưa có nhiều tên gọi như nữ thần đỏ (Red Goddess), nữ thần máu, thậm chí là Morrigan (nữ thần chiến tranh trong truyền thuyết Ireland) và bà ta cũng là mẹ đẻ của Myrddin.
Mỗi lần nữ thần thức tỉnh sau hàng trăm năm ngủ vùi, bà ta sẽ tức giận và từ đó làm sản sinh ra dòng máu này. Từ sự thức tỉnh của nữ thần sẽ có một hiện thân trần thế gọi là Disaster mang sự căm ghét đó đi lây nhiễm sự điên loạn khắp nơi. Chỉ có tiêu diệt được Disaster này thì mới thực sự cắt được nguồn lây và dịch bệnh sẽ dần lắng xuống theo lẽ tự nhiên.
Reid tiến vào khu định cư thì phát hiện phần lớn Skal đã bị giết một cách tàn bạo. Lần theo dấu máu anh tìm được Harriet, lúc này cơ thể bà ta đã biến dạng giống như Doris Fletcher với một nửa người cùng cánh tay bị đột biến mạnh mẽ. Vốn là một người trong lòng đầy căm ghét lại được tăng cường bởi dòng máu căm ghét, Harriet giờ đây đã hoàn toàn trở thành một quái vật. Ba ta không nghe lời giải thích của Reid, cho rằng ông ta sẽ giết mình như giết cô con gái Doris và bà cũng hoàn toàn muốn tiêu diệt thế giới như ý tưởng của nữ thần.
Reid đành phải sử dụng thuốc giải và bước vào trận chiến. Harriet sử dụng cánh tay đột biến một cách linh hoạt và vô cùng nguy hiểm nhưng Reid cuối cùng đã khuất phục được bà ta. Tuy nhiên sau khi Harriet bị hạ, một biển máu xuất hiện và hình thành một hiện thân của nữ thần tiếp tục chiến đấu với anh.
Chỉ đến khi tiêu diệt được hiện thân này, bất ngờ Myrddin xuất hiện và trò chuyện với bà ta. Nữ thần hỏi rằng liệu con người đã chịu đủ đau đớn và trừng phạt chưa, Myrddin trả lời rằng đau hơn bao giờ hết. Câu trả lời khiến nữ thần hài lòng, chấp nhận buông tha cho thế gian và quay về giấc ngủ trăm năm của mình.
Sau khi 2 thực thể cổ xưa biến mất thì Old Bridget xuất hiện, bà ta nói rằng mình may mắn thoát chết nhờ lên mặt đất tìm kiếm giúp đỡ đúng lúc Harriet nổi cơn điên. Bridget vẫn bình tĩnh và nói rằng mặc dù các Skal hiện tại đã chết hết nhưng những người mới sẽ lại tìm đến. Chừng nào những ma cà rồng còn sống lọc lừa thì sẽ còn sinh ra Skal để bà che chở và bảo vệ.
Bridget cũng nói rằng mặc dù chiến công này của Reid sẽ không được ghi nhận vì không được ai chứng kiến ngoài bà nhưng bà sẽ lưu giữ câu chuyện này để kể lại cho mai sau. Bà cũng hé lộ rằng tên thật của mình là Bridget Eleanor Wellington và bị biến thành Skal bởi chồng bà khi cố giúp bà thành ma cà rồng đễ giữ mãi sự trẻ đẹp. Old Bridget chính là vợ của Lord Redgrave và người tiết lộ bí mật về huyết thống giả mạo của ông ta với Ashbury cũng chính là bà. Do bị biến thành Skal nên Redgrave từ bỏ bà vì sợ bí mật của mình bị bại lộ.
Reid từ giã Old Bridget và nói rằng nhiệm vụ dập tắt đại dịch đã xong và giờ anh phải đi tìm lại người mình yêu. Anh bắt đầu hành trình tìm kiếm tung tích của quý cô Ashbury suốt thời gian sau đó.
Đến một ngày, anh tìm đến được tòa lâu đài ở Scotland mà Ashbury từng nhắc đến. Nó không nằm trên bất cứ bản đồ nào nên việc tìm ra vị trí của nó là một vấn đề lớn với Reid, nhưng cuối cùng anh cũng đã đến nơi.
Myrddin xuất hiện để nói lời từ biệt lần cuối trước khi quay về giấc ngủ vùi cùng nữ thần. Ông ta he lộ thêm một số thứ về lịch sử của mình. Theo đó ngoài Reid và William Marshal ra ông ta từng biến một số người thành ma cà rồng mỗi khi thế giới lâm nguy. Những người đó đóng vai trò sứ giả cứu thế và chiến đấu giúp thế giới thoát khỏi nguy cơ diệt vong, ngay cả vua Arthur cũng từng là một tạo vật của ông ta.
Myrddin hé lộ rằng trong tòa lâu đài kia có sự hiện diện của William Marshal. Ông ta cũng lưu ý rằng Brotherhood of Saint Paul’s Stoles là một tổ chức có tiềm lực mạnh mẽ, họ không chỉ là những tay mọt sách đi quan sát sự kiện đơn thuần.
Bước vào bên trong pháo đài, Reid gặp Ashbury đang trò chuyện cùng một ông lão đang cầm thanh kiếm và thuyết phục ông ta bỏ nó xuống. Câu chuyện được kể lại bởi 2 người về nguồn gốc của họ khiến Reid kinh ngạc.
Người đàn ông đó không ai khác hơn chính là William Marshal, người có cùng huyết thống ma cà rồng với Reid. Ông ta bị biến thành ma cà rồng để chống lại bệnh dịch hạch tại London vào thế kỷ 17. Trong thời gian chiến đấu, ông ta đã nhặt được Ashbury khi cô còn là một kẻ khát máu hoang dại, ông ta cho cô sự bất tử của ma cà rồng và dạy cô kềm chế sự khát máu bản năng.
Năm 1666 ông ta tìm được Disaster của thời đó, bà ta là một mụ phù thủy sử dụng chuột để lây lan dịch bệnh. Sau một trận chiến kéo dài, Willam thắng thế nhưng không đủ sức giết bà ta nên đã nhốt kẻ địch trong nhà thờ Saint Paul rồi nổi lửa đốt trụi nó. Sau trận chiến này, ông lui về ở ẩn cùng Ashbury nhưng lại mang trong người dịch bệnh máu căm ghét từ đó.
Cho đến một ngày ông nổi cơn bệnh và tấn công Ashbury khiến cô cũng bị lây nhiễm. Vô cùng hối hận, William liền tìm cách bào chế thuốc giải. Đó cũng chính là những ghi chép mà Reid đọc được và làm theo lúc trước. Ông đã đi tìm nhiều năm sau đó nhờ sự giúp đỡ của Brotherhood of Saint Paul’s Stoles, ông đã tiếp cận được mẫu máu của những người đủ tư chất trong kho báu vật của hội này.
William chỉ chế được một liều duy nhất và ông đã cho Ashbury uống và chấp nhận tự giam mình cùng căn bệnh vĩnh viễn tại tòa lâu đài này. Ashbury đã dùng tài sản để mau lại tòa lâu đài và thừa hưởng luôn tước hiệu quý tộc như cô có hiện nay. Biết ơn William đã nhường thuốc giải cho mình, cô phá hủy các lối ra vào thông thường biến tòa lâu đài thành một nơi giam chặt ông để ngừa dịch bệnh bùng phát. Cô thường xuyên thăm nuôi ông cũng như tìm cách xóa dấu vết tồn tại của nơi này, chính nhờ vậy ông đã thoát khỏi đợt đại càn quét của hội Priwen.
Tuy nhiên sau thời gian dài bị bệnh, William đã không thể cứu chữa được nữa, thuốc giải mà Ashbury chế sau này không còn tác dụng với ông vì bệnh đã ngấm sâu vào cơ thể. Ông thường ảo tưởng rằng mình là ma cà rồng do Chúa tạo ra thông qua đại thiên thần Michael. William cũng biết rằng mình không còn chữa được nữa nên ông tỏ ý muốn được chết thanh thản.
Ashbury cầm thanh kiếm lên và tự tay chém rơi đầu người cha nuôi cũng là sư phụ của mình. Dịch bệnh máu căm ghét giờ đây chỉ còn tồn tại trong một người duy nhất là Ashbury, cô toan lao vào lửa tự vẫn nhưng Reid ngăn lại.
Anh nói rằng khoa học đã tiến bộ, anh đã chuẩn bị đủ công cụ để nghiên cứu và họ sẽ tự giam mình trong tòa lâu đài này để tìm cách chữa. Cả hai đều bất tử nên thời gian đối với họ không quan trọng, họ chỉ cần kềm nén cơn đói máu của ma cà rồng. Khi Ashbury hỏi rằng nếu tìm được thuốc giải thì ai sẽ mở cửa giải thoát cho họ từ bên ngoài khi nghiên cứu này có thể mấy hàng chục năm? Reid nhẹ nhàng trả lời Old Bridget sẽ lo liệu điều đó.
Ashbury nhận thấy Reid đã chuẩn bị kỹ mọi thứ cùng với quyết tâm của anh, cô đồng ý nghe theo sắp xếp của anh. Cả 2 hôn nhau và câu chuyện kết thúc tại đây.
Cả ma cà rồng lẫn con người đều có những toan tính bỉ ổi, những lừa lọc vụ lợi, những tham lam mù quáng về kiến thức. Nhưng xen lẫn trong đó là tình người, sự cảm phục, tính nhân văn và sự hy sinh. Nó tạo ra những tình huống thú vị như sự đối diện giữa McCullum và Reid nó vừa là kẻ thù nhưng cũng là những người bạn. Đó cũng là hình ảnh của một chiến binh như William trở về từ cuộc chiến mang trên mình một thương tật tiềm ẩn để rồi phải hối hận vì đã làm hại người mình xem như con gái. Có những ma cà rồng lương thiện như Reid, Ashbury và cũng có những con người đáng sợ hơn cả loài hút máu như Dawson.
Rất nhiều cung bậc cảm xúc và những gam màu sáng – tối đã tạo cho bức tranh cốt truyện Vampyr một khung cảnh đặc biệt. Nó sẽ là một dấn ấn khó phai cho những ai từng chơi qua và trải nghiệm cốt truyện của Vampyr.
- Cốt truyện Vampyr – P.1: Bí mật ma cà rồng giữa đại chiến thế giới
- Cốt truyện Vampyr – P.2: Thế giới ngầm bên dưới thành London
- Cốt truyện Vampyr – P.3: Bi kịch gia đình
- Cốt truyện Vampyr – P.4: Quyền lực Ascalon và nguồn gốc của bệnh dịch
- Cốt truyện Vampyr – P.Cuối: Cái kết cho tình yêu và lịch sử